Tháng 8 có nụ cười rạng rỡ của cô cậu học trò cầm trên tay tờ giấy nhập học trong niềm tự hào của gia đình. Đằng sau là nỗi lo lắng của biết bao bậc cha mẹ cho con lên thành phố học hành, nỗi lo cơm áo, sức khỏe, lo chốn thị thành đầy cám dỗ.

 

Tôi gọi tháng 8 là tháng của những niềm vui chưa trọn. Tháng 8 sang, nắng không còn gay gắt, chói chang, rát bỏng, trời cao và trong xanh hơn, ai yêu mùa thu sẽ háo hức chờ những ngày này, tháng 8 của mùi hương ổi “chập chùng qua ngõ”, mùi hương cốm mới. Tháng 8 cũng mưa nhiều hơn, những cơn bão dày đặc, đất nước lại oằn mình đón bão.

 

Tháng 8 về trong tiếng hát ấm nhưng gợn buồn, chông chênh giữa dòng đời xuôi ngược

Đâu đó có người mẹ già co ro trong mưa gió, em nhỏ ăn mì tôm sống trừ cơm, những ngôi nhà cuốn trôi theo dòng nước, có người con nước mắt rơi trên trang sách khi nghĩ tới quê hương. Mỗi lần bão qua, chứng kiến bao nỗi đau, bao mất mát, lòng ai lại quặn thắt, nghĩ về những nơi bão đi qua không khỏi ngậm ngùi, xót thương. Tháng 8 sau những ngày trong veo là những ngày nước mắt.

  • Status cuộc sống hay Tháng tám mùa thu ở giữa lưng chừng xinh đẹp, mơ mộng và thảng thốt

Tháng 8 có nụ cười rạng rỡ của cô cậu học trò cầm trên tay tờ giấy nhập học trong niềm tự hào của gia đình. Đằng sau niềm vui ấy lại là nỗi lo lắng của biết bao bậc cha mẹ cho con lên thành phố học hành, nỗi lo cơm áo, sức khỏe, lo chốn thị thành đầy cám dỗ. Giọt mồ hôi lại ướt đẫm vai cha, gánh hàng mẹ lại nặng thêm mấy phần. 

 

Ai đó gọi tháng 8 là mùa của những yêu thương, cũng đúng thôi khi trong cay đắng, gian nan người ta ôm lấy nhau, cầm tay nhau, chia sẻ, yêu thương nhau hơn bao giờ hết.

 

Tháng 8 về trong tiếng hát ấm nhưng gợn buồn, chông chênh giữa dòng đời xuôi ngược để cuối cùng tìm cho mình một bến đỗ bình yên. Ngày đầu tháng 8, không nắng thơm, không long lanh, trong xanh bầu trời nhưng sau cơn mưa trời sẽ lại sáng.

 

Tháng 8 về trong tiếng hát ấm nhưng gợn buồn, chông chênh giữa dòng đời xuôi ngược

 

Mơ những lần chạm tay, gió cười thật khẽ. 

Mơ những đêm xao xác lá, dai dẳng những nhớ thương.

Mơ những lần hẹn hò, má em hồng, nắm chặt tay anh qua bao góc phố.

Mơ những ngày gió về. Ấm lắm những vòng tay. Xác lá rơi rơi vàng hoe mái tóc. 

 

Thu về. Có những ngày rất mưa. Còn anh thì rất nhớ. Nhớ những đêm hoa sữa rơi đầy. Bàn tay em nhỏ ướp đầy hương hoa. Anh ngơ ngác nhìn ngỡ em là tinh khôi. 

 

Thu về. Lá bay bay. Trời trải lá vàng cho gót ai bước nhẹ. Anh nhớ góc phố mình chia tay độ trước. Em đi giữa mùa yêu. Bỏ mặc anh về giữa nồng nàn, giữa đắm say. 

 

Chiều nay, mình bước chân anh trên con đường dài rụng lá, nghe Hà Nội hát những bản tình ca. Bất giác có bóng ai mơ hồ lướt qua nơi chốn cũ. Có phải thu này mang em về với anh.

 

Đất trời đã cất giấu đi mùa hạ, đưa thu rộn rã chớm sang mùa. Mùa thu chao mình, làm duyên rồi nhảy nhót trên từng ngọn lá. Lạ lắm, nắng thu chưa bao giờ gắt gỏng, có khi nhẹ nhàng đến rồi chợt tắt, để lại bầu trời nhiều mây, rồi mây chỉ nhẹ bay theo gió, đi tìm nàng thơ…

 

Người thi sĩ bắt đầu làm thơ. Hôm trước đọc thơ anh, nghe như mùa thu chạm gần ngón tay tôi. Không thể ôm cả mùa thu vào lòng cũng như không thể níu giữ nổi một bờ vai nhưng chúng ta đừng đổ lỗi cho ai cả. Tôi đã luôn mỉm cười kể từ khi xa anh.

  • status cuộc sống Tháng 8 đã về chút nắng của hạ gửi lại vào thu

Tháng 8 thu về, có khoảng trời xanh thế. Từ độ đất trời khẽ chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt. Mưa buồn cho lòng ai quay quắt, hanh hao. Anh lặng ngắm những giọt mưa rơi bên thềm cửa. Còn đó, giọt cà phê tí tách, cuốn sách cũ, góc quán quen. Chỉ có em là không ở lại.  Em à! Thu về rồi đấy. 

 

Tháng 8 thu về, mùa nhớ, mùa yêu. Thu gõ cửa. Nắng hanh hao, gió hanh hao. Như lòng người lúc vơi lúc cạn, thu chùng chình đi qua ngõ. Từ lúc em đi, ngõ nhỏ không mùa đợi bước chân em lại. Thấm thoắt đất trời lại trở mình sang Thu. Em nói với anh rằng mùa thu là mùa của những ước mong. Giờ mình anh miên man mơ về những mùa thu đã qua.

 

Tôi vốn là kẻ yêu mùa thu đến nồng nàn, chắc cũng là do tôi được mẹ đặt tên có chữ đệm là “Thu”, hay là cũng vì bởi tôi yêu cơn mưa thu đầu mùa chảy nhòa đi những kỷ niệm tưởng đã lãng quên. 

 

Tháng 8 về trong tiếng hát ấm nhưng gợn buồn, chông chênh giữa dòng đời xuôi ngược

 

Thu vốn không đẹp rực rỡ như nàng xuân, không bừng sắc nắng như nàng hạ, hay đanh đá lạnh lùng như nàng đông kiêu kỳ, mà thu ươm một nỗi buồn man mác, nhuộm sắc lá vàng rơi rụng lối chân đi. Tháng tám về gõ cửa thời gian, hồn thu cũng mênh mang.

 

Nhớ năm xưa, cậu bạn chở lòng vòng qua mấy con đường trên chiếc xe đạp, rồi gặp phải cơn mưa, cả hai ướt như hai con chuột lột, miệng vẫn cười tươi, trách mây trời sao nỡ che lấp trăng đêm. Đó cũng chỉ là một kỷ niệm trong một đêm thu của thời son rỗi, nhưng vốn dĩ giống như là định mệnh.

 

Lời kết: Đêm qua có cơn mưa nhẹ, mẹ bảo: “Mới đây mà sắp đến rằm tháng bảy rồi”. Mong sớm mai sẽ có mưa ngâu. Mưa ngâu rơi trong mùa thu thật đẹp…