Em đã từng thấy những người con gái chỉ vì bạn trai họ không quan tâm một chút là họ đã buồn bực, nhìn mọi thứ cái gì cũng thấy khó chịu, lúc đó em đã thốt ra rằng ” Cuộc sống này còn nhiều thứ khác khiến mình phải quan tâm hơn là một gã đàn ông như thế! Để rồi khi biết yêu anh, em lại nhận lại những sự thờ ơ, không một lời quan tâm từ anh, nhưng đó là tình đơn phương, dù buồn và dù cũng đã hỗn độn với một mớ cảm xúc nhưng cũng không hề dám trách anh.
Khi trái tim này chưa vì anh mà rung động, em đã nghe bao nhiêu những là câu chuyện tình yêu của bạn bè hay của những người đang yêu khác kể lại. Lúc đó em nghĩ mình đã rất hiểu yêu là như thế nào, em nghĩ mình sẽ đủ mạnh mẽ, đủ quyết đoán để có thể chèo lái cuộc tình của mình dù là tình đơn phương hay khi có một tình yêu thật sự…
Nhưng hình như em đã lầm… và nhận ra mọi thứ không hề được như những gì em nghĩ. Bởi khi em biết yêu anh và yêu thật lòng là như thế nào… Đến khi con tim này đập những nhịp quen thuộc vì anh thì cũg là lúc biết đau vì anh…
.
Em đã yêu một người, nhưng em lại là người yêu anh sau một người con gái đang chiếm trọn được tình yêu của anh. Em đã biết điều này khi tự mình yêu anh mà anh không hề hay biết 1 thời gian cũg khá dài.
- Lắng nghe những cung bậc cảm xúc cùng Hà Nội qua những status ý nghĩa
Khi em yêu, em đã nghĩ trong đầu bao nhiêu viễn cảnh hạnh phúc bên anh. Nhưng mọi thứ đều nằm trong tưởng tượng, chưa kịp thành hiện thực thì đã vỡ tung tóe thành những mảnh vụn rồi…
Nhưng cũng lạ thay, khi biết rằng tình yêu của anh đang rất hạnh phúc dù có ghen tị, dù có trách hờn nhưng em vẫn mong được trò chuyện với anh mỗi ngày, dù tình yêu nơi kia của anh có hạnh phúc thì em cũg mặc kệ. Khi đó em mới hiểu ra khi yêu mình lại có thể làm những chuyện mà lúc chưa biết yêu em đã nghĩ nó thật ngớ ngẩn và ngu ngốc.
Kỷ niệm dường như mới hôm qua…Nó hiện hữu trong mỗi ngày mỗi giờ trong cuộc sống của em, cứ băng qua khoảng trống tâm hồn em khi đêm về, và như thế anh cứ chập chờn trong những giấc mơ của em.
Đêm hàng đêm em chơi vơi dưới ánh đèn vàng úa, nhiều lúc muốn lao đến bên anh để được dựa vào bờ vai êm ái của anh, nhưng anh ơi, em không thể vượt qua được cảm giác tội lỗi khi nghĩ về ánh mắt trong sáng thơ ngây của con gái ấy. Em không thể cướp đi hạnh phúc của người khác…
Khi em yêu anh, em du dương, say sưa với niềm hạnh phúc bất tận. Em thấy mình đang bay bổng, phiêu linh, hoang đàng trên đôi cánh tình yêu. Khi em đắm mình trong sự nồng nàn, dịu ngọt của giấc mơ bay là em đã cháy hết mình trong tình yêu của chính em, nhưng rồi sau những giấc mơ bay, em không thể nào thoát khỏi mặc cảm có lỗi.
- Những status xúc cảm trưởng thành bạn sẽ buồn bền vững hơn và cô đơn bài bản hơn!
Có lẽ, em đã yêu anh nhiều hơn em nghĩ. Em yêu anh nhiều hơn những gì em có thể hình dung, nhưng làm sao em có thể giành lấy hạnh phúc không thuộc về mình. Bao năm qua mình cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời nhau, nhưng cả anh và em đều chưa một lần đủ can đảm vứt bỏ tất cả hiện tại để đến bên nhau. Khó lắm phải không anh?
Em biết, và em vẫn biết, nhưng sao vẫn nhói lòng khi nghĩ về phía cuối con đường em đang đi. Những tháng ngày yêu anh là những tháng ngày em sống trong thứ hạnh phúc đau khổ, dằn vặt vì biết mình sẽ chỉ có thể là đi bên lề cuộc đời anh mà thôi.
Đã hơn một lần em hỏi anh rằng chúng ta là gì của nhau. Câu hỏi này tưởng chừng như đơn giản, nhưng mãi cho đến giây phút này vẫn không có câu trả lời. Rất nhiều đêm em hoang mang lo sợ khi nghĩ đến một ngày mình phải bước về cuối con đường không anh.
Đã nhiều lần em tự hỏi tại sao chúng ta lại yêu nhau? Tại sao mình không đến bên nhau khi cả hai cảm thấy được sinh ra là để có nhau trong đời? Tại sao tình yêu đầu đời của em lại dành cho một người đàn ông đã trói buộc cuộc đời mình vào cuộc hôn nhân do gia đình chọn lựa ?
Với em, tình yêu quá đỗi lớn lao thì mọi thứ dường như đã trở nên bé nhỏ. Em đã quen dần với những mất mát, tổn tương, đau khổ và cả tương lai không định trước của mình, nhưng em vẫn không quen được sự cô đơn xâm lấn tâm hồn mình khi anh quay trở về thực hiện trách nhiệm của người đàn ông trong gia đình.
Dẫu biết, đã là người thứ ba thì làm sao có được sự trọn vẹn trong tình yêu, nhưng em vẫn cứ mơ về một miền xa hạnh phúc. Những lúc như thế em cảm thấy bất lực và căm ghét bản thân mình. Nhiều lúc em muốn là hạt sương tan vào mỗi buổi sớm mai khi em vừa thức giấc, để em không còn cảm giác trống vắng khi bắt đầu một ngày mới không anh.
Em muốn là ánh trăng vỡ tan trong đêm vắng để không còn nhớ mong khi mỗi đêm về. Em muốn là giọt nước mắt rơi trong tận cùng đau khổ, để rồi ngày mai khi ánh dương vừa ló dạng, em sẽ không còn khóc vì anh.
Em muốn chôn nỗi buồn xuống vực sâu, để rồi em có thể quên anh và bắt đầu cuộc đời mới của chính mình. Em muốn anh rằng anh hãy thôi xuất hiện trong những giấc mơ của em đi, vì ngay cả trong mơ em cũng phải mệt mỏi chạy theo giành giật lấy anh trong vòng tay người khác…
Yêu, là cùng nhau đi đến cuối con đường, nhưng con đường mình đã từng đi qua giờ đây phía cuối chỉ riêng mình em, mặc dù đó là quyết định của riêng em, nhưng chẳng thể nào quên được tất cả những gì mình muốn xóa…
Nhưng…Em phải dừng lại…để bắt đầu một cuộc đời mới…Rồi hụt hẫng sẽ qua…Rồi niềm đau, nỗi nhớ cũng theo đêm trôi về miền nhớ…Em phải quen với những tháng ngày không có anh trong cuộc đời…Em phải quên những gì thuộc về ngày hôm qua không trọn vẹn…Rồi một ngày nào đó…Hạnh phúc diệu kỳ sẽ đến với em, cho dù… hạnh phúc đó mong manh như vệt nắng cuối trời…
Thôi cứ để con tim nó tự yêu rồi tự đau, khi nào nó cảm thấy đủ mệt, nó sẽ tự buông… nhé!
Lời kết: Em sẽ vẫn mạnh mẽ như cách em đã từng, chỉ là có đôi khi để cảm xúc lạc trôi một chút thôi anh ạ!