Đôi khi tự hỏi có thật là đã bình yên hay vết thương lòng chỉ tạm lắng xuống, rồi đến lúc vô tình bị chạm nhẹ vào và bỗng chốc nứt toác. Vẫn sở thích nghe những bản nhạc buồn, thả mình vào những giai điệu đó nhưng không phải để hoài niệm cũ mà chỉ để cho tâm hồn lắng đọng, thanh thản.
Bước sang tuổi 26, cái tuổi “lưng chừng” không trẻ cũng không già. Tuổi 26, ta không còn mơ mộng về tình yêu lãng mạn. Ta không còn bồng bột của tuổi trẻ, thay vào đó trưởng thành hơn trong cách nghĩ và cách sống. Cái ta còn có lẽ chỉ là dấu ấn của thời gian.
Tuổi 26 ta an nhiên giữa cuộc sống ồn ào
Tuổi 26, ta tự hỏi mình có sống tốt, đã cố gắng hết sức mình, đã đạt được những mục tiêu gì trong chặng đường qua.
Tuổi 26, khi bạn bè đã lần lượt ổn định gia đình, ta vẫn tự cho mình tự do “bay nhảy” theo những mục tiêu, ta vui vì điều đó. Có đôi khi lệch khỏi quỹ đạo, đó là khi ta bất chợt nghĩ mình cũng cần có người yêu thương, cần có điểm dừng.
Tuổi 26, ta vẫn tự thưởng cho mình những lúc tĩnh lặng trong quán cafe 1 mình hay vẫn thích xem film 1 mình, mỉm cười khi nhân viên soát vé lật mãi quyển postcard để tìm thêm chiếc vé thứ 2.
Tuổi 26 còn nhiều điều chờ ta ở phía trước, còn những cuộc rong ruổi ta chưa hoàn thành. Dù vậy, ta vẫn an nhiên bước trên con đường mình đã chọn.
- Những dòng status chênh vênh… có những nỗi buồn không biết gọi tên
26 tuổi! Ừ thì cũng không còn trẻ, nhưng cũng chưa hẳn là đã già, và đặc biệt không phải là gái ế để mọi người cứ phải luôn miệng nhắc nhở rằng đã đến tuổi lấy chồng!
26 tuổi! Cái tuổi của sự trưởng thành, tuổi của sự khát khao khám phá những điều mới mẻ và nghiệm ra được nhiều điều trong cuộc sống bằng sự từng trải của chính bản thân mình.
26 tuổi! Đừng nhìn những người bạn cùng trang lứa đã lên chức bố, chức mẹ mà cảm thấy mình đã già mà thôi mơ ước. Biết đâu đấy, những người bạn ấy đang nhìn chính bạn và ước mơ rằng: giá mà mình vẫn còn độc thân như nó!
Không ai đánh thuế bạn khi có những ước mơ. Vì vậy bạn đừng bao giờ thôi khát khao, thôi mơ ước. Hãy tranh thủ từng khoảnh khắc quý báu của cuộc sống độc thân để tha hồ làm những điều mình thích.
Thay vì phải nhắn tin hỏi thăm và nhắc nhở một ai đó vào mỗi buổi sáng, bạn có thể dùng khoảng thời gian đó để tô điểm cho đôi môi mình thêm hồng trước khi đi làm. Thay vì phải nhắn tin chúc một ai đó ngủ ngon, bạn có thể giành khoảng thời gian đó để ngắm mình trước gương sau đó mang theo hình ảnh của chính mình vào trong giấc mơ ngọt ngào của bạn.
Thay vì phải nát óc nghĩ xem nên tặng gì cho ai đó vào giáng sinh sắp tới, bạn có thể tự thưởng cho mình một món quà, hoặc thay vào đó là mua quà cho những người thân trong gia đình bạn.
Thay vì hẹn hò trong cái rét cắt da cắt thịt, run lập cập ở ngoài đường thì bạn có thể giành thời gian để uống trà nóng, ngồi tâm sự quay quần bên những người thân yêu trong gia đình.
Đừng lo lắng gì cả, nếu như 26 tuổi mà bạn vẫn còn độc thân. Bạn cứ mặc kệ những lời thúc giục của mọi người. Bạn hãy sống cho những đam mê, những khát khao của riêng bạn.
Này những cô gái tuổi 26! Hãy mạnh dạn theo đuổi những đam mê của riêng mình. Hãy đến những nơi mà mình muốn đến, làm những việc mình muốn làm, mặc những bộ đồ mà mình yêu thích. Hãy làm tất cả để sau này mình không phải nói hai từ giá như. Và bạn chỉ nên dừng chân khi bạn đã thực sự sẵn sàng!
26 tuổi – tôi hiểu rõ mình không còn trẻ để ngủ say trong giấc mộng, cũng không đủ già để khép lại những ước mơ, được tự do làm những gì mình thích đôi khi trơ lì khi một mình đọc sách, một mình cà phê, một mình nghe nhạc hay lang thang ở góc phố nào đó một mình, ấy vậy mà đôi khi lại chạnh lòng trong một ngày trời mưa gió.
- Những dòng status vu vơ…Ai cũng có những bước ngoặt cuộc đời
26 tuổi – tôi nhận ra con đường phía trước còn quá dài, không phải lúc nào tôi cũng biết hài lòng và tự cân bằng cuộc sống nhưng tôi tin ở sự kiên trì và tình yêu bao dung mà tôi dành cho đời. Cuộc sống dài vô tận nhưng đời người lại quá mong manh, dẫu ngoài kia còn bao giông bão, tôi vẫn vươn lên thổi vào cuộc sống của mình nhiều màu sắc lung linh hơn. Tôi biết phía trước là hành trình dài và mình đang đi những bước nhẹ nhàng bởi nơi đó luôn có những thương yêu, dõi theo từng bước chân và có một con đường dành riêng cho tôi.
26 tuổi – tôi đủ sức rải những đóa hoa dại đầy màu sắc, không còn chênh vênh vì cuộc sống mà tự biết tìm cách cân bằng. Cuộc sống không dễ dàng và tôi cũng mang nhiều nỗi niềm riêng, học cách yêu cuộc sống, yêu những niềm tin, trân trọng những giá trị tinh thần mà mọi người dành cho mình. Bởi cuộc sống đơn giản là vậy, khi ta yêu cuộc sống ta nhận ra rằng cuộc sống rất yêu ta.
26 tuổi – tôi mở rộng lòng mình để cảm thông và chia sẻ, biết lắng nghe và đưa ra những lời khuyên chân thành với những người bạn dù chưa một lần gặp mặt. Bởi lẽ, đó cũng là cách tôi động viên và an ủi chính mình.
26 tuổi chỉ biết cười trừ, rồi thì “à”, “ừ” kèm theo lời hứa: “Mẹ cứ yên tâm, con biết điểm dừng… mà mẹ”. Dĩ nhiên là vẫn hồn nhiên cười đùa, nói thế thôi chứ tôi vẫn tin vào cái gọi là duyên nợ. Trong lúc chờ duyên tới thì còn nhiều việc tôi cần làm, cũng chẳng phải vội vã gì.
26 tuổi – tôi điềm tĩnh hơn và xử lý mọi việc khéo léo hơn, tôi học được cách thích nghi trong cuộc sống. Dần dần hiểu ra rằng “cuộc sống là nghệ thuật và người ứng xử là nghệ sĩ”.
26 tuổi – chẳng có thành quả gì to tát để gọi là thành công, nhưng ít ra tôi hiểu khả năng của mình và đủ tự tin để làm những gì mà mình yêu thích trong khả năng
Lời kết: 26 tuổi – nghĩa là 25 tuổi cộng thêm 1. Thời gian trôi nhanh quá! Cuộc sống vẫn còn nhiều khoảng lặng, một con đường dài đang chờ tôi phía trước vậy hãy cứ đi, cứ sống và cảm nhận. Và lẽ tất nhiên, tôi sẽ tìm cho mình một đồng minh….