Mỗi lần nghe người nói: tôi thương bà lắm, bà biết không? Tôi chỉ muốn nói lại một câu mà thôi: này ông, tôi cũng thương ông đó, ông có tính chăm sóc tôi cả đời thì hãy quan tâm tôi tiếp, thương tôi tiếp. Còn không ông đừng thương tôi nữa, để tôi đừng mong chờ nữa được không?
Cứ mỗi lần hỏi hay nói chuyện với nhau có người sẽ bảo: tôi thương bà lắm bà biết không…Có khi người nói câu nói đó mỗi ngày. Cảm giác mỗi ngày tôi nhận được tin nhắn ấy từ một người rất đỗi thân quen như thế nào ư? Tôi vui, rất vui xong rồi lại tự hỏi không biết người ta thương mình như thế nào.
Chẳng thể tin nổi là có một người yêu tôi như thế xuất hiện trong cuộc sống của mình nên tôi nhiều khi nghĩ bản thân mình đang mơ.
Có một người kì lạ đến vậy, chẳng từ nào diễn tả được người đó: rất ồn ào, nhiều ước mơ, có nhiệt huyết với nghề, biết lắng nghe, biết cảm thông. Và hơn thế nữa là có chung rất nhiều suy nghĩ, tính cách hay sở thích đều có điểm tương đồng.
Từ hồi chưa biết tôi như thế nào thì người đã nói thương tôi, cảm thông cho tôi. Ban đầu tôi chỉ nghĩ đó là những cảm xúc nhất thời và thoáng qua. Tôi cứ nghĩ chỉ là câu nói đùa nên hay bảo đừng đùa nhây như thế, hình như nhắn nhầm cho tôi rồi.
- Những dòng status yêu thương – Gửi anh, giấc mơ tuổi thanh xuân
Quen một thời gian tôi mới phát hiện ra duyên phận trên đời này có thật, mọi chuyện đều là ông trời sắp đặt và cho cơ hội. Từ cơ hội ấy con người ta có thể ở bên nhau hay chỉ biết nhau thoáng qua là do mỗi người lựa chọn.
Chẳng khi nào tôi nghĩ có thể bắt đầu thương người đó cả. Tôi trốn chạy chính mình, tôi sợ vấp phải những thương tổn như trước đây. Tôi sợ những vết thương lòng khiến tôi yếu đuối gục ngã. Tôi sợ và rất sợ.
Sau những năm tháng thương người đầy chông chênh và thương tổn tôi chỉ muốn thu mình nhỏ lại, tự thương lấy mình mà thôi. Cho dù ngoài kia giông bão hay nắng mới rực rỡ tôi cũng không dám thử. Tôi sợ những ngày khóc nức nở trong cơn mưa chiều chợt đến, vừa chạy xe vừa khóc trong mưa để đừng ai biết tôi đang khóc.
Vậy mà tôi lại gặp một người khiến cho tôi thay đổi suy nghĩ rất nhiều, một người ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc của tôi. Một người khiến tôi tin rằng mình xứng đáng được hạnh phúc, xứng đáng vui vẻ. Và một người vẫn hay thường nói với tôi rằng: tôi thương bà nhiều lắm, bà biết không?
Không phải là tôi không biết, mà tôi không dám hy vọng. Câu nói ấy cứ ám ảnh mãi trong tâm trí tôi. Và có một điều tôi chưa bao giờ hỏi lại người đó: rằng người thương tôi như thế nào?
Người thương mình tôi thôi, được không?
Thương như những người bạn khốn khó có nhau hay thương như chị đồng nghiệp, anh đồng nghiệp thương tôi. Bạn bè tôi thương tôi, người nhà tôi cũng thương tôi. Vậy người thương tôi như thế nào?
- Những status xúc cảm – Em muốn được anh ôm từ phía sau
Mỗi lần nghe người nói: tôi thương bà lắm, bà biết không? Tôi chỉ muốn nói lại một câu mà thôi: này ông, tôi cũng thương ông đó, ông có tính chăm sóc tôi cả đời thì hãy quan tâm tôi tiếp, thương tôi tiếp. Còn không thì ông coi như chưa từng biết tôi đi, tôi không thương ông nữa được không?
Có bấy nhiêu câu, bấy nhiêu chữ mà tôi không dám nói ra, đôi khi cảm thấy xót xa và nghẹn lòng. Ừ thì người thương ta, người cũng dành tình thương đó cho biết bao người khác. Ừ thì người thương ta và người cũng thương bao người khác như thế hay có khác gì?
Tôi thương bà lắm, bà biết không? Mỗi khi nghe ta lại nghẹn lòng và xót xa, ta ước mình có can đảm hỏi người một câu: người thương tôi thế nào?
Giá mà lúc lòng mình đang yếu đuối
Có một ai yên lặng nắm tay mình
Thì có lẽ mình sẽ mang tình đó
Mà thương hoài với một dạ đinh ninh
Lời kết: Khi trong lòng dồn nén biết bao nhiêu hy vọng về tình cảm dành cho người, tôi sẽ vẽ lên một bức tranh tươi đẹp về một ngày, mà ở đó, có mặt biển mơn man gợn sóng, có vòng tay người ôm siết lấy tôi