Chúng ta hoang mang chứ không hẳn là buồn, chúng ta sợ hãi chứ không hẳn là nuối tiếc, chúng ta bắt đầu thấy nhớ những điều đã cũ, hoang hoải chạm tay vào những thứ đã từng quá đỗi quen thuộc.

 

Tháng 6, người ta nhớ nhau vì điều gì hả anh? Nhớ vì mới hôm qua nói tạm biệt, hôm nay đã chẳng còn gặp lại nhau nữa. 

 

Tháng 6, Mỗi người đều có một hướng đi riêng và mải miết chạy để hoàn thành chẳng đua của mình.

 

Status chông chênh Tháng 6 đến rồi Em đang nghĩ đến điều gì thế ?

 

Thoắt cái tháng 6 về, ngồi lặng yên chốc lát mới thấy sao mà nhớ nhung đến thế. Gọi một tiếng “bạn” thôi mà sao khóe mắt cay cay, gọi một cái tên cũng thấy sao mà bắt đầu xa xôi đến thế.

  • Status xúc cảm Giữa những chông chênh của cuộc đời ta đã lạc mất nhau

Tháng 6, người ta nhớ nhau vì điều gì hả anh? Nhớ vì những dòng thư chia ly bắt đầu được chuyền tay nhau mang đi mãi, nhớ vì những trang lưu bút đã ráo mực rồi nhưng vẫn còn thơm mùi kỷ niệm, chạm tay vào cuốn sách mới thấy sao vẫn còn ấm, để rồi lại một mùa phải lớn lên.

 

Tháng 6, nắng giăng đầy mọi nẻo đường, phủ vàng mọi lối đi nhưng sao cô đơn cứ giăng kín trong lòng, mây mù xám ngắt trái tim.

 

Yêu thương nơi đâu cứ xa xôi vời vợi, để lại nỗi cô đơn cứ dài ra theo tuổi đời, người vẫn ở đó, vẫn chân thành chờ đợi nhưng sao lòng vẫn chưa chịu mở cửa, để rồi mỗi ngày đong đếm những lẽ loi, đã chán chưa?

 

Tháng 6, Một lần vấp ngã rồi tự đứng lên mà sao cứ sợ trượt chân lần nữa, rồi không đủ sức mà đứng dậy, rồi đau đớn lại dày vò lên trái tim đã đủ đau, đủ sẹo. Niềm tin, hi vọng từ khi một người ra đi, chắt góp mãi cũng chẳng đủ tạo thành chút dũng cảm, để can lòng mở rộng cánh cửa yêu thương một lần nữa, để gom hết mạnh mẽ đánh cược thêm một lần với số phận, để tin tưởng hạnh phúc vẫn đang ở phía trước, chỉ cần bước tới thôi là đã chạm được.

 

Tháng 6, Hãy tin đi, chỉ cần can đảm thôi thì hạnh phúc sẽ tới, mạnh mẽ vượt qua nỗi ám ảnh của quá khứ đi. Chứ cứ sợ hãi, cứ âu lo thì bao giờ mới tìm được yêu thương, ngoài kia, sóng gió nhiều lắm, bão giông nhiều lắm nhưng sẽ có người che chở, sẽ có người bảo vệ, sẽ có người cùng vượt qua hết mà đến nơi an yên, hạnh phúc. 

 

Status chông chênh Tháng 6 đến rồi Em đang nghĩ đến điều gì thế ?

 

Chẳng phải ở đời, con người ta chỉ cần có thế thôi sao? Vậy cớ sao cứ giam mình trong vòng lẫn quẫn của quá khứ, của tổn thương, của nghi hoặc, tại sao luôn lo sợ dù hạnh phúc đang ở ngay trước mặt, tại sao cứ để cô đơn đi qua đời rồi nghiễm nhiên trở thành cuộc sống. Một cuộc sống giăng kín nổi buồn, mang đầy bi thương.

 

Tháng 6, Qua hết rồi, những ngày vật vã với cơn đau, những ngày thẫn thờ với nỗi nhớ gào thét xé nát những niềm vui. Những ngày nước mắt vương đầy trên má, ôm niềm đau vào lòng mà không biết phải làm sao. Qua hết rồi…từ lâu.

  • Status chênh vênh Tháng 6 hoa phượng rơi ta ngược về miền nhớ

Nhưng em thấy tháng 6 mới là bản lề của mỗi người trong quá trình lớn lên, qua một tháng 6 đi qua, chúng ta đã tạm biệt một lớp học, thậm chí một cấp học. Những bạn học sinh cuối cấp phổ thông bắt đầu phải đối diện với ngưỡng cửa đại học, còn các bạn sinh viên năm cuối phải đối diện với cả một chặng đường đời dài thật dài.

 

Tháng 6, chẳng vì điều gì mà người ta bắt đầu ôn lại quá khứ. Trong cái nắng đến rát mặt mỗi trưa hè lại nhớ đến những tháng ngày miệt mài trong lò luyện thi đại học, nhớ về những tháng ngày chia tay trường lớp, nhớ về từng gương mặt tưởng chừng như đã quên mà gợi lại vẫn còn rõ mồn một trong tâm trí, nhớ về những phút chia ly mà nước mắt rơi.

 

Tháng 6, chẳng hiểu vì sao mà ai cũng thấy bịn rịn với kỷ niệm, để rồi tha thiết ước ao được quay trở lại những tháng ngày ưu tư, vô lo, vô nghĩ.

 

Và tháng 6 về, em cũng nhớ cả anh nữa, cả những người đã từng bước vào rồi lại ra đi khỏi cuộc đời em, nhớ về cả những ký ức đau thương, những lần hờn giận mà để lỡ mất nhau.

 

Thành phố ấy những ngày tháng sáu này oi nồng. Mùa hè như tuổi trẻ cuồng nhiệt, lúc nào cũng hừng hực khí thế. Em và anh, chúng mình cũng từng có những ngày yêu đương như thế. Có những chiều đổ lửa đạp xe bên nhau…  

 

Tháng 6, Khi đó, em và anh mới chỉ là những cô, cậu sinh viên đầy ắp ước mơ và yêu thương trong tim nhưng hai bàn tay trắng. Chúng ta bỏ lại phía sau những lo toan về cơm áo gạo tiền, cứ thế yêu thôi. Em đã có một mối tình say nồng như mùa hè. Chúng mình từng ngồi bên nhau, em bật khóc khi nghĩ đến những ngày phía trước. Biết đâu chừng em và anh sẽ phải rời xa.

 

Tháng 6, Anh nói với em rằng, hãy cứ yêu cho hết tuổi trẻ đầy những đam mê này. Anh nói đừng quan trọng kết quả ra sao mà hãy trân trọng quá trình chúng ta yêu như thế nào. Em đừng lo lắng quá. Vậy là yêu… 

 

Status chông chênh Tháng 6 đến rồi Em đang nghĩ đến điều gì thế ?

 

Tháng 6, Mình đã yêu nhau bằng một tình yêu chân thành, không toan tính và vụ lợi. Những buổi chiều hè anh đèo em ra Hồ Tây lộng gió, dưới những hàng cây xanh mướt… anh trao em nụ hôn đầu. Cái nắm tay thủa ấy sao mà có thể truyền cho nhau sức mạnh diệu kì đến như vậy? Đi bên anh, em bình yên quá đỗi…

 

Tháng 6, Hôm nay, em trở lại thành phố này. Cô gái của những ngày tháng sáu đầy cuồng nhiệt đã không còn nữa, giờ em là một người điềm đạm và tĩnh hơn. Em đi trên những con đường quen thuộc, lật giở từng trang kí ức để nhớ xem mình đã từng có kỉ niệm gì với nơi ấy. Bất giác em nhớ anh, người yêu cũ…

 

Lời kết: Cơn mưa chiều tháng 6 òa ập đến… Nó tưới mát một phần kí ức của tình yêutuổi trẻ. Nhưng cơn mưa qua đi, mọi thứ bỗng nhạt nhòa. Cả em và anh đều phải sống cho những ngày hiện tại! Quá khứ ngủ yên rồi, đúng không anh?