Nhắm mắt là ngày mai, là ngày vui, là ngày mới, nơi nỗi buồn không chạm tới, là hy vọng, là mong manh, dù không có nhưng sẽ đợi…” Có những nỗi buồn mang tên “hôm nay”, để rồi mỗi ngày em đều mong đợi cái gọi là ngày mai.
Có những phút giây của ngày hôm qua bạn cảm thấy lạc lõng giữa đám bạn bè của mình, bạn cảm thấy như tất cả mọi người đều trở nên quay lưng lại với bạn, một cảm giác trống trải và xa lạ, tưởng chừng như mình không có bất cứ một người bạn nào.Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay, bạn nhận ra rằng họ luôn quan tâm, che chở và làm cho bạn ấm lòng, chỉ có điều phút giây của ngày hôm qua bạn chưa nhận ra đó thôi!
Có những giây phút của ngày hôm qua bạn thấy chán sự che chở của cha mẹ, bạn muốn tự lập, muốn trở thành một người lớn theo đúng nghĩa – điều mà cha mẹ bạn không bao giờ nghĩ tới. Nhưng có những giây phút của ngày hôm nay, khi bạn thất bại, vấp ngã, bị tổn thương – lúc ấy bạn chợt nhận ra rằng nơi mình muốn “đến” nhất đó chính là nhà của mình nơi ấy sẽ có những lời hỏi han ấm áp, là nơi xoá đi tất cả những vết thương lòng và là nơi bạn mãi mãi có thể tin tưởng để gửi gắm những sẻ chia.
- Những status chân thành viết cho những cô gái đang loay hoay trong tình yêu của mình
Có những phút giây của ngày hôm qua bạn cảm mến một ai đó tưởng như cả thế giới này không ai xoay chuyển được bạn. Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay bạn cảm thấy thật buồn cười về tình cảm của mình ở những phút giây của ngày hôm qua, phải chăng đó chỉ là sự ngộ nhận bồng bột nhất thời của tuổi mới lớn!
Có những giây phút của ngày hôm qua bạn đã khóc, đã buồn, đã gần như tuyệt vọng và mất lòng tin ở một ai đó, bạn tự nhủ với lòng mình rằng sẽ không bao giờ tin bất cứ ai nữa. Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay bạn cảm nhận rằng đang có ai đó để bạn có thể gửi gắm lòng tin thì tại sao lại không nhỉ.
Có những phút giây của ngày hôm qua bạn chán chường, mất tự tin vào bạn thân vì một thất bại nào đó, bạn không muốn bất cứ ai biết hay nhắc đến thất bại của bạn. Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay bạn chợt nhận ra rằng phải chấp nhận về thất bại của mình vì bạn đã hiểu cái nguy hiểm nhất không phải là thất bại của bạn mà đó chính là sự không dám thừa nhận mình đã thất bại!
Có những phút giây của ngày hôm qua bạn đã đắm chìm trong ký ức của ngày hôm qua – hôm qua – hôm qua… xa xôi… tưởng chừng rằng bạn sẽ sống mãi với nó nhưng có những phút giây của ngày hôm nay bạn chợt hiểu ra rằng những phút giây của ngày hôm nay mới là khoảnh khắc đang lấn chiếm một phần nào đó tiềm thức của bạn.
Em tự nhủ sẽ sống cho hiện tại, không nghĩ quá nhiều về quá khứ và cũng không mơ mộng quá nhiều cho tương lai, bởi hiện tại mới là thứ em đang có..nhưng nói thì dễ còn làm được hay không lại là chuyện khác.
Con người ai cũng có giới hạn của mình, chỉ là không ai mong muốn phải đối mặt với nó. Khi người ta trải qua một chuyện, có nghĩa là chuyện đó vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng của người đó, và ai cũng mong mọi chuyện ít ra rồi sẽ tốt hơn như thế..
Từng chuyện qua đi không dễ dàng khi mọi thứ ngày một tệ hơn. Hiện tại có thể ổn, nhưng ngày mai chưa hẳn đã như thế.. Sau cơn mưa có thể là cầu vồng, nhưng cũng có thể là rất nhiều cơn mưa khác nữa..
- Những status yêu thương hãy nắm tay em đi qua những ngày mưa anh nhé!
“Nhắm mắt là ngày mai, là ngày vui, là ngày mới, nơi nỗi buồn không chạm tới, là hy vọng, là mong manh, dù không có nhưng sẽ đợi…” Có những nỗi buồn mang tên “hôm nay”, để rồi mỗi ngày em đều mong đợi cái gọi là ngày mai.
Khi mà hiện tại có quá nhiều thứ khiến em mệt mỏi, khiến em chỉ biết trông đợi đến ngày mai để mong rằng mọi điều rồi sẽ tốt hơn, nhưng rồi ngày mai sẽ lại trở thành hôm nay… Ngay cả đến giấc mơ, nơi mà không thuộc về quá khứ,
Hiện tại hay tương lai nó cũng khiến em phải buông bỏ, hẳn là vì một đièu gì ghê gớm lắm..để rồi tỉnh dậy chẳng biết là vì giấc mơ hay là cảm xúc đã làm cho mắt ướt nhèm, chỉ biết dù có trong giấc mơ thì em vẫn vậy, vẫn luôn che giấu đi chính con người mình.
Mỗi một lần “hôm nay” qua đi, em lại cảm thấy mình có thêm một điều gì đó, thi thoảng là sự trưởng thành, thi thoảng là niềm tin, hay thi thoảng cũng có thể là một vết sẹo..Tất cả góp nhặt lại ngay cả đến em cũng không đếm nổi những thứ đang tồn tại trong mình.
Có những lúc tự hỏi: Em đợi gì ở ngày mai? Để rồi lại tự buồn bởi có lẽ dù ngày mai có đến cũng sẽ không thể mang theo những điều mà em mong đợi… Có phải không?
Lời kết: Nhưng như tôi, rất nhiều người cũng vậy. Luôn sống tốt hơn hôm qua. Luôn nỗ lực để mình tốt hơn hôm qua. Chỉ là có nhiều người không nghĩ vậy. Chỉ là có nhiều người sống ở năm 2016 nhưng mắt vẫn nhìn người khác ở năm 2013 vậy!