Stt thất vọng về 1 người mà các bạn đọc không nên bỏ lỡ. Trong cuộc sống hay tình yêu đôi khi ta đặt quá nhiều hi vọng vào một người, để rồi thất vọng càng nhiều. Đã từng cố gắng, làm hết mình chỉ để mong có một kết quả tốt đẹp, công việc thuận lợi, tình cảm suôn sẻ, vậy mà trở trêu thay mọi thứ lại không được như mong đợi. Hãy dành một vài phút nghỉ ngơi để đọc và cảm nhận những dòng stt thất vọng về 1 người mà chúng tôi chia sẻ dưới đây nhé.

Stt thất vọng – Stt cô đơn đến tuyệt vọng

Có bao giờ bạn đặt hy vọng vào ai đó nhiều rồi chỉ nhận lại toàn sự thất vọng không, cảm giác ấy như muốn gục ngã, sụp đổ tất cả. Nhưng bạn ơi cuộc đời đâu ai trải thảm đỏ cho mình đi bao giờ, có vấp ngã, có thất bại mới là tiền đề tạo cho mình sự cố gắng mà vươn lên hơn trong cuộc sống. Hãy dành một vài phút để đọc và cảm nhận những stt thất vọng mà chúng tôi viết dưới đây bạn nhé.

Lời biệt ly buồn đến mấy cũng k thể nào .. Làm cho gục ngả đến mức tuyệt vọng… Chỉ la vết thương sâu một chút thôi Anh à.

Chẳng biết lấy gì làm động lực để tiếp tục. Bản thân luôn cố gắng hết sức nhưng chẳng một ai thấu hiểu. Có lẽ bản thân mình quá tệ trong mắt người khác.

Đôi khi bạn cần phải biết cách im lặng . Im lặng để nó không được rắc rối thêm nữa ! Làm sao để gỡ bỏ sự phiền não này bằng lời nói được . Cứ để mọi thứ cuốn theo chiều gió đi !!

Tôi lúc nào cũng yêu say đắm, để rồi nhận lãnh nỗi đâu khổ vô cùng. Tôi thật ngưỡng mộ bản thân mình biết bao, vì dù biết sẽ đau khổ vô cùng, nhưng lúc nào cũng vậy, tôi luôn yêu say đắm.

Hằng ngày tôi luôn cười nói vui vẻ nên người ta nghĩ rằng mình ổn mình mạnh mẽ nhưng thật sự đâu ai biết rằng bên trong cái sự mạnh mẽ đó nó yếu đuối đến như thế nào ! Nó bé nhỏ lắm chỉ cần 1 chút quan tâm nó thôi thì nó cũng đủ cảm thấy hạnh phúc.

Rồi một ngày, sẽ có thể nhẹ lòng mà đặt quá khứ lại ở một nơi xa xăm. Chẳng còn thương, chẳng còn nhớ, chẳng còn nặng lòng vì một ai đó nữa.

Có những khi muốn khóc thật lớn, bởi vì quá đỗi tủi thân.
Có những khi muốn phát điên một lần, bởi vì bản thân đã quá đỗi chán nản.
Có những khi muốn chửi bới một trận, bởi vì trong lòng không thoải mái.
Có những khi chỉ muốn im lặng ngồi một mình, bởi vì tôi thực sự đã quá mệt mỏi rồi.
Nhưng có những khi .. Lại chỉ muốn một mình…. !

Cái tuổi này trôi nhanh như điện. Cứ ngủ một giấc , tỉnh dậy và biết rằng cơm áo gạo tiền đáng lo hơn cái cô đơn nằm dằn lòng ở đâu đó. Cái tuổi mà người ta không thể hỏi :”Đam mê ở đâu?” Mà người ta hỏi “Kiếm tiền ở đâu?

Cuối cùng em vẫn chỉ mãi là cơn gió thoảng nếu em không làm gì cả, người ta biết từ một cơn sóng dữ hoá thành gợn sóng nhẹ rồi dừng lại ở cạnh bờ biển. Còn cơn gió thoảng sẽ chỉ lướt qua, chạm nhẹ, rồi lại bay đi..

Tôi muốn tìm lại tôi của ngày trước kia. Nhưng tôi của ngày hôm nay lại mạnh mẽ hơn những ngày trước đó . Tôi nên là tôi của hôm nay hay trước đó.

Cuối cùng em vẫn chỉ mãi là cơn gió thoảng nếu em không làm gì cả, người ta biết từ một cơn sóng dữ hoá thành gợn sóng nhẹ rồi dừng lại ở cạnh bờ biển. Còn cơn gió thoảng sẽ chỉ lướt qua, chạm nhẹ, rồi lại bay đi..

Ai cũng muốn ăn trái ngọt. Nhưng lại cho rằng việc trồng cây không phải là của mình. lại càng không chăm sóc cây. trái ra không ngọt, quả không xum xuê thì cho rằng giống cây tệ, thời thiết xấu, phân không đủ.

Con bánh bèo vô dụng, miệng thì bảo mạnh mẽ, lòng đã an nhiên. Nhưng thật ra cô yếu đuối đến thương hại cô gái ạ !!!! Cô đã bị lãng quên từ lâu rồi , không một ai quan tâm cô đâu , đau lòng cũng vô ích ! Ngu thì tự chịu mà thôi . Chả ai bảo cô còn nhớ , còn đau , còn thương nữa …

Có những người đã từng rất thân, có thể cùng họ nói những câu chuyện chả ra sao đến sáng… Nhưng vào thời gian nào đó, nó dần phai mờ đi, không thân thiết, cảm thấy vừa thừa vừa thiếu thốn… À, chợt nghĩ là đâu cách xa nhau quá xa, đâu phải không hiểu đựoc nhau… Có một số chuyện lúc đến thì cứ tự nhiên ập vào, khiến ta chỉ biết chấp nhận… Chỉ cần bất lực, buông xuôi thì chắc mọi thứ sẽ ổn!

Hết rồi! Niềm tin cuối cùng cũng dập tắt, cảm giác mình ngu ngốc trong tất cả mọi chuyện. Muốn nói mà ko dám nói, muốn hỏi mà cũng chẳng dám hé môi. Cố gắng mỉm cười từng ngày để quên quá khứ mà ko thể làm được. Thay đổi cuộc sống hiện tại bằng cách nào đây?

Ừ thì cuộc sống mà. Mình lựa chọn như thế nào thì mình phải chịu thôi. Giờ có muốn quay lại cũng đâu được. Chi bằng hãy cố gắng, thực sự cố gắng, biết đâu một ngày may mắn sẽ mĩm cười.
Một mình thôi đó😓 Không ai có thể giúp mình ngoài bản thân mình đâu. Cố lên tôi ơi! Không được gục ngã. Mặc kệ người ta có nói gì, có làm gì thì hãy gạt qua mọi thứ mà vươn lên.

Tại sao chứ?liệu những người xung quanh mình có đối xử với mình thật lòng không vậy?tại sao mình lại phải đối tốt với họ mà sau lưng mình thì…
Cái quái gì đang xảy ra vậy?
Mình ngu quá chăng?chán nản,mệt mỏi với học hành, công việc quá rồi!
Có ai giúp với…

Mọi thứ lớn lên không phải cái gì nói ra là đều giải quyết được, còn không nói ra là nhút nhát … Đó chỉ là lựa chọn thôi… Nhưng thứ không thay đổi được thì có nói ra cũng chỉ là bất lực…

Nhìn lại giờ có gì ngoài sự hoang mang tột độ , một hướng đi tích cực không xuất hiện , cảm giác lo sợ bủa vây 😢 cho nhau một cảm giác an toàn để có thể vững vàng hơn đi nào.

Có những khoảng thời gian lặng đến đau lòng, những cuộc nói chuyện xong là khóc, những lời dặn dò và sự lo lắng. Vẫn biết cuộc sống như thế, nhưng cái cảm giác sắp phải đối mặt thì thật sự không chịu nổi. Cố gắng thể hiện ra không sao, không có chuyện gì… vẫn cứ luôn tin không nghĩ thì sẽ không đến, sẽ luôn là thế phải không? Là những điều kì diệu sẽ vẫn xảy ra.

Sau khi ta xa nhau ngày buồn ấy, hai ba năm qua còn cảm thấy anh sai khi không níu tay em lại, rồi hối tiếc…
Trong khi anh cô đơn tuyệt vọng nhất, cô ấy đến khiến anh tỉnh giấc, kéo anh khỏi nỗi đau, bằng 1 tình yêu.”

Nếu khóc có thể làm xoa hết đi những ngày dài bộn bề thì tôi sẽ khóc thật to đễ trôi đi những nỗi buồn nặng trĩu trên đôi vai hao gầy này.”

Tôi luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa cuộc đời, xã hội rộng lớn bên ngoài. Tôi cũng thường rơi vào tâm trạng đương đầu với mọi thứ… chỉ một mình.

Trước kia, có chuyện không vui, chỉ cần ngủ một giấc, ăn một bữa là quên sạch. Bậy giờ, mỗi ngày thức dậy chuyện buồn phiền vẫn còn, ngay cả đồ ăn ngon cũng không cứu vớt được tâm trạng của mình nữa.
Và người ta gọi đó là trưởng thành…

Những ngọt ngào thì dễ nói, những thứ ngọt ngào thì dễ mua, nhưng một người ngọt ngào thì khó tìm. Cuộc sống ngừng khi mình ngừng hy vọng, hy vọng ngừng khi mình ngừng tin tưởng. Tình yêu ngừng khi mình ngừng quan tâm. Tình bạn ngừng khi mình ngừng chia sẻ. Cho nên bạn hãy chia sẻ điều này với những người bạn coi là bạn. Để yêu thương không cần điều kiện. Để khi cho đi không cần lí do và để khi quan tâm ko cần biết ơn.

Tuyệt vọng có lúc giống như ma túy. Nó ru người ra cứ bước đi mãi trên những lối mộng đẹp vô cùng…nhưng luôn bao hàm những cơn mê mỏi bất tận và nhiều mị lực đến độ vô vi.

Có những thứ bình thường luôn hiện hữu bên cạnh, khiến ta cảm thấy như là đương nhiên và coi nhẹ sự tồn tại của chúng. Chỉ đến khi ta đánh mất đi rồi mới thấy hối tiếc vô cùng và hối hận vì đã không trân quý chúng ngay từ đầu. Nhưng khi đó, dù có tiếc nuối đến đâu thì cũng không thể lấy lại được những gì đã mất. Chính vì vậy, hãy trân quý hết thảy mọi thứ ở xung quanh để không bao giờ phải hối tiếc về sau.

Những ngày mà bản thân cũng ko biết tại sao có thể kiên trì. Chỉ cần ngừng suy nghĩ sẽ tự nhiên mà khóc. Không có hy vọng…không có niềm tin…
Nghĩ rằng có thể cô đơn đến chết đi. Mông lung và lạc lõng. Cảm thấy mình vô dụng hơn bất cứ thứ gì trên đời. Lối nào giải thoát.

Chỉ cần nói chuyện với người ấy một chút thôi cũng khiến lòng tôi như đảo điên vì hạnh phúc. Chỉ cần một câu nói của người ấy thôi, ngày âm u cách mấy cũng trở nên tươi đẹp, lòng đầy bão tố thế nào cũng bình yên trở lại, và tuyệt vọng với thế giới này thế nào cũng cảm nhận được mình được yêu.

Tuyệt vọng chính là sau khi người ấy hôn em, em chỉ biết khóc và nhớ anh.

Nhưng nỗi tuyệt vọng nào có phải một phút thoáng qua mà dễ lãng quên tới vậy. Tuyệt vọng là thứ ký ức nặng nhọc bám víu từng ngày, để lãng quên cũng là một nỗi nặng nhọc không kém.

Tuyệt vọng tựa như thuốc phiện. Nó đầy tính gây nghiện, và khiến bạn chẳng thiết tha mấy với những thứ bên ngoài.

Là đàn ông, làm ơn đừng trách người khác, đừng nhỏ nhặt, đừng làm ra vẻ đáng thương, đừng tìm kiếm sự công nhận, đừng cố gắng để được thương hại, đừng giải thích cho những thứ vô nghĩa, đừng mất bình tĩnh, đừng thiếu điềm tĩnh, đừng tỏ ra tuyệt vọng, đừng đỗ lỗi và đừng bao giờ nhạt.

Khi bạn gặp một người và nhận ra đây chính là một nửa mình đang tìm kiếm. Cùng lúc đó, bạn biết rằng chẳng thể có cơ hội chỉ vì bạn lỡ đến sau một người… Khoảnh khắc đó thật sự rất tuyệt vọng… Cuộc đời không phải lúc nào cũng công bằng với mọi người…

Ước gì có người hiểu tâm trạng mình lúc này. Ước gì có ai đó chịu trò chuyện với mình, lúc này. Ước gì có ai giúp mình hay kéo mình ra khỏi bờ vực này. Mình chán ghét cái cảm giác cô đơn tuyệt vọng thế này lắm rồi.

Niềm tin, hận thù, hi vọng, tuyệt vọng, ganh ghét… tất cả thực ra đều phục vụ cho một mục đích duy nhất: Cảm thấy đang sống!

Và xã hội ngày một rối ren,
Xung quanh bao nhiêu loại người, mưu mô có, hèn hạ có, tài giỏi có, thủ đoạn có, mày định sống trên thế gian kiểu gì hả Linh?
Đến bao giờ mày mới chịu bò ra khỏi cái vỏ ốc kia?

Mỗi khi bạn phải chịu lùi bước hay thất vọng, hãy cúi đầu và đi tiếp về phía trước.

Sự mệt mỏi thường không xuất phát từ công việc, mà từ lo lắng, thất vọng và oán trách.

Chúng ta sinh ra đã khóc, sống để phàn nàn và chết trong thất vọng.

Em tự cảm thấy thất vọng về bản thân như vậy thì thấy dễ chịu hơn sao? Ngay cả bản thân mình mình còn không yêu thì yêu ai? Có thể được ai yêu?

Cuộc sống vốn có những điều khó khăn thử thách và cả thất vọng, nỗi buồn. Hãy dũng cảm vượt qua để luôn là chính mình và đừng để điều gì có thể che khuất ước mơ, niềm tin và hoài bão.

Sự thất vọng đột ngột đối của một hy vọng để lại vết thương mà sự thành toàn tuyệt đối cho niềm hy vọng đó cũng không bao giờ xóa bỏ hết được.

Hàng trăm người ai cũng có thể nói yêu em, nhưng chỉ có duy nhất một người có thể khiến em cảm nhận được những yêu thương ấy mà không ngại ngần mở cánh cửa trái tim lâu nay vẫn khép. Em đã chọn anh, vậy nên đừng khiến em thất vọng…

Xin lỗi em…

Vì anh đã khiến em thất vọng….

Anh đã ước ngàn lần, vạn lần rằng mình đã không hành động và nói ra câu đó! Nhưng lời đã nói ra thì sao rút lại được… Đã quá muộn rồi em à!

Cái giá của sự vượt trội là kỷ luật. Cái giá của sự tầm thường là thất vọng.

Thất vọng tỉ lệ thuận với hi vọng, vậy nên đừng hi vọng quá nhiều vào bất cứ điều gì. Nếu không như ý, chỉ còn nỗi thất vọng, thậm chí tuyệt vọng.

Những ước mong của chúng ta thường làm chúng ta thất vọng; bởi dù chúng ta gặp được điều khiến mình hài lòng, nó chẳng bao giờ hoàn toàn đáp ứng được kỳ vọng.

Chúng ta đều phải chịu đựng một trong hai thứ: sự đau đớn của kỷ luật hay sự đau đớn của hối tiếc hoặc thất vọng.

Đừng bao giờ để thất vọng của ngày hôm qua che mờ những giấc mơ rực sáng của ngày mai.

Sức mạnh của tình yêu thường luôn bị đánh giá sai nếu chúng ta nhìn nhận nó dựa trên căn nguyên trực tiếp chứ không phải những nỗ lực đã bỏ ra trước đó, khoảng không tối tăm và sâu hun hút chứa đầy những thất vọng và cô đơn đến trước tất cả những sự kiện lớn nhất trong lịch sử của con tim

Có thể bạn sẽ thất vọng nếu thất bại, nhưng bạn sẽ tiêu tùng nếu bạn không thử.

Một đứa con gái vô tư, không hiểu chuyện như em dễ để khiến con người nhạy cảm như anh buồn lắm. Và hôm nay em đã khiến anh thất vọng vì sự vô tâm, ngu ngơ của mình, em thực lòng xin lỗi anh, chắc hẳn anh đã thấy tổn thương nhiều lắm, chắc hẳn anh đã khổ tâm nhiều lắm

Giờ thì em đã chán. Chán thật rồi. Anh chỉ là kẻ vô tâm thôi. Anh đang ngày càng khiến em thất vọng thật nhiều, anh có biết không?

Dằn vặt, giận dỗi, trách móc, đau khổ, tiếc nuối, thất vọng, chán nản…tất cả những trạng thái sau chia tay đều hiện hữu mỗi ngày với chúng tôi

Vì em đã hy vọng quá nhiều nên thất vọng cũng quá lớn. Sự thất vọng ấy khiến em phải gục ngã. Nó khiến em không còn dám đặt niềm tin vào bất kì chỗ nào nữa. Chính vì vậy mà ngay lúc này – lúc mà nỗi buồn đang ôm trọn lấy em thì lại chẳng một ai bên cạnh. Một mình em đối diện với mọi thứ… Và rồi thất vọng cứ chồng chất thất vọng cuối cùng thì nó đã trở thành tuyệt vọng tự bao giờ.

Em làm anh thất vọng, làm anh tự hứa với mình sẽ từ bỏ em cả trăm, cả ngàn lần. Rồi cũng chính em gieo giắc lại cho anh một tí hy vọng nhỏ nhoi. Hy vọng em sẽ là của anh Cách hành hạ của em thật tàn độc lắm.

Anh à! Em thật sự rất là thất vọng về anh. Em đã nhún nhường rất nhiều rồi. Em yêu anh hơn cả bản thân mình. Nhưng tại sao? Tại sao anh lại đối xử với em như thế ?

Chuyện buồn càng nhiều, nỗi thất vọng càng lớn, thế rồi thất vọng đến một lúc nào đó sẽ chuyển thành tuyệt vọng. Chúng ta rồi sẽ trơ lỳ với tất thảy những gì xảy ra, đối diện với đau thương một cách vô cảm.

Cuộc đời này có bao nhiều điều sẽ xảy ra mà chúng ta không thể não lường trước được. Chỉ là bản thân nếu gặp bao nhiêu việc thất vọng như thế có chấp nhận từ bỏ, cố gắng vượt đứng dậy mà bước tiếp hay không mà thôi. Suy nghĩ ít lại cảm nhận nhiều hơn bạn nhé.