[Chọn Lọc] 100+ Bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác ngắn hay nhất

Chọn lọc 100 Bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác ngắn, sâu sắc và hay nhất là món quà ý nghĩa tuyệt vời nhằm tri ân thầy cô giáo. Những bài thơ thể hiện tình yêu và sự kính trọng thầy cô giáo lớn lao. Những người đã không quản ngày đêm vì học trò nhỏ của mình với mong muốn ngày mai thành những người có ích cho đất nước. Hãy cùng đọc và cảm nhận nhé!

Thơ về thầy cô giáo tự sáng tác ngắn, ý nghĩa

Bên cạnh những tấm thiệp chúc mừng, những bông hoa hay phần quà thêm ý nghĩa thì việc dành tặng thầy cô bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác ngắn, ý nghĩa và sâu sắc với câu từ cô đọng, ý nghĩa, đi vào lòng người. Chắc chắn đó sẽ là những món quà đáng nhớ nhất.

1.  THẦY

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …

Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

Và thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

2 .  Không Đề

Cầm bút lên định viết một bài thơ

Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo

Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo

Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ

Đâu là cha, là mẹ, là thầy…

Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…

Biết bao giờ con lớn được,

Thầy ơi !

Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”

Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…

Những con chữ đều đều xếp thẳng

Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu

Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh

Cửa sổ xe ù ù gió mạnh

Con đường trôi về phía chẳng là nhà…

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a

Thầy gần lại thành bóng hình rất thực

Có những điều vô cùng giản dị

Sao mãi giờ con mới nhận ra.

3.  Thơ Tặng Thầy Cô 20-11

Em vẫn thường nhắc đến mùa thu

Bông cúc vàng cánh mềm như tuổi nhỏ

Bài tập đọc năm nao em còn nhớ

Dẫu bây giờ em đã biết làm thơ

Đọc chữ O cô dặn phải tròn môi

Chỉ vậy thôi, chao ôi, sao mà khó!

Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ

Mải rong chơi nên em chẳng thuộc bài

Chỉ mỗi chữ O em đọc sai

Dường như cô già đi mấy tuổi

Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy

Cô giáo ơi, tóc cô bạc hết rồi!

Em hiểu, mỗi sợi tóc đổi màu kia

Là một lớp người lớn lên và biết sống

Mặt đất như trời xanh mơ mộng

Bông cúc vàng nên buổi sáng vô tư.

Khởi đầu cho một chuyến đi xa

Lối trường cũ thoảng hương cỏ mật

Bài tập đọc khóa bình minh thứ nhất

Cả cuộc đời cô dõi bóng theo em …

4.  Người Lái Đò

Một đời người – một dòng sông…

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

“Muốn qua sông phải lụy đò”

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

5.  Nghe Thầy Đọc Thơ

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà

Mái chèo nghiêng mặt sông xa

Bâng khuâng nghe vọng tiếng bà năm xưa

Nghe trăng thở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời…

Đêm nay thầy ở đâu rồi

Nhớ thầy, em lại lặng ngồi em nghe …

6.   Bàn Tay Của Cô

Có một miền đất rất xa

Nơi bàn tay cô để lại

Bàn tay ngọt ngào hoa trái

Thành phố trên trang sách em

Cô ngồi soạn bài đêm đêm

Lung linh ánh đèn tỏa sáng

Mỗi ngày đứng trên bục giảng

Dắt em từng bước vào đời

Xôn xao âm thanh đất trời

Trên bàn tay cô đã dắt

Bàn tay lặng thầm dìu dắt

Cho em cả một bầu trời.

7.  Nghĩ Về Thầy

Con đứng nhìn dòng sông trôi êm

Nắng rớt xuống hoàng hôn trên mặt nước

Xa xa, bóng một con đò giữa dòng nước ngược

Thấp thoáng chao nghiêng…

Khiến con chạnh nhớ về Người

Và câu chuyện năm xưa…

Chuyện một con đò dầm dãi nắng mưa

Lặng lẽ chở từng dòng người xuôi ngược

Khách sang sông tiếp hành trình phía trước

Có ai nhớ chăng hình ảnh con đò?

Câu chuyện năm xưa nhưng mãi đến bây giờ

Con muốn hiểu, thầy ơi – người đưa đò vĩ đại

Con đến với cuộc đời từ sự hy sinh thầm lặng ấy

Trên chuyến đò của thầy chở nặng yêu thương.

8.  Nghe Thầy Đọc Thơ

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…    

Trần Đăng Khoa

9.  Bụi Phấn Xa Rồi

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai

Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn

Một mình thơ thẩn đi tìm lại

Một thoáng hương xưa dưới mái trường Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,

Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me

Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ

Bụi phấn xa rồi… gửi chút hương! Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm

Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!

Cuộc đời cũng tựa như trang sách

Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!! Nước mắt bây giờ để nhớ ai???

Buồn cho năm tháng hững hờ xa

Tìm đâu hình bóng còn vương lại?

Tôi nhớ thầy tôi, nhớ… xót xa! Như còn đâu đây tiếng giảng bài

Từng trang giáo án vẫn còn nguyên

Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo

Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!! Thái Mộng Trinh

10.  Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ

Bao năm lên phố, xa làng

Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê

Nhớ bài tập đọc a ê

Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ

Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.

Vở ngày thơ ấu lần xem

Tình cô như mẹ biết đem sánh gì. Tờ i nguệch ngoạc bút chì

Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề

Thương trường cũ, nhớ làng quê

Mơ sao được một ngày về thăm Cô !

Nguyễn Văn Thiên

11.  Hoa Và Ngày 20-11

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy

Còn rung rinh sắc thắm tươi

20-11 ngày năm ấy

Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi Cô tôi mặc áo dài trắng

Tóc xanh cài một nụ hồng

Ngỡ mùa xuân sang quá

Học trò ngơ ngẩn chờ trông… Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…

Xuân sang, thầy đã bốn mươi

Mái tóc chuyển màu bụi phấn

Nhành hoa cô có còn cài? Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…

Tà áo dài trắng nơi nao,

Thầy cô – những mùa quả ngọt

Em bỗng thành hoa lúc nào.

12.  Ươm Mầm

Học sinh như những trồi non

Nếu không chăm bẵm chỉ còn cây khô

May mà có các thầy cô

không quản khó nhọc chăm lo cho trồi

Giờ trồi đã lớn khôn rồi

Tình cô trồi sẽ trọn đời không quên.

Thơ về thầy cô giáo tự sáng tác ngắn của học sinh tiểu học

Thơ về thầy cô giáo tự sáng tác ngắn của học sinh tiểu học mang đến niềm vui, sự hạnh phúc của những người thầy người cô khi được các bạn nhỏ kính mến và trân trọng. Món quà tinh thần nhỏ nhưng lại vô cùng quý giá mà ai cũng mong muốn nhận được.

Thầy và chuyến đò xưa
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian..
Nguyễn Quốc Đạt

EM CHỈ LÀ…
Em chỉ là cô giáo tiểu học
Ngày hai buổi lên lớp ở trường
Dạy bọn trẻ viết rồi lại đọc
Nghề của em rất đổi bình thường.
Em chỉ là cô giáo tiểu học
Bàn tay em bụi phấn bám đầy
Nắng pha sương nhuốm màu mái tóc
Ngày qua ngày dạy trẻ điều hay.
Em chỉ là cô giáo tiểu học
Chẳng váy hoa son phấn điệu đà
Chỉ áo dài dịu hiền nhịp bước
Giúp học trò bao ước mơ xa
Em chỉ là cô giáo tiểu học
Lương chưa nhiều, anh có yêu không?
Có đôi lúc một mình ngồi khóc
Mơ một hôm mời bạn thiệp hồng…
Bùi Thị Hoàng Minh

Bàn Tay Của Cô
Có một miền đất rất xa
Nơi bàn tay cô để lại
Bàn tay ngọt ngào hoa trái
Thành phố trên trang sách em
Cô ngồi soạn bài đêm đêm
Lung linh ánh đèn tỏa sáng
Mỗi ngày đứng trên bục giảng
Dắt em từng bước vào đời
Xôn xao âm thanh đất trời
Trên bàn tay cô đã dắt
Bàn tay lặng thầm dìu dắt
Cho em cả một bầu trời.

Hai Mươi Tháng Mười Một
Khai trường thoáng đã trôi qua
Ngày thầy cô đến lòng ta rộn ràng
Thầy ta tóc vội phai tàn
Vì lo dạy dỗ cho đàn sinh viên.
Sân trường bách Khoa có duyên
Đón chào các bạn khắp miền Việt Nam
Trường ta có phải trăng rằm
Mà sao ngày hội như nằm trong trăng.
Trường ta có một bảng vàng
Ghi tên các bạn tuổi vàng nổi danh
Trường ta đẹp tựa trong tranh
Giống như hương sắc của nhành hoa sen.
Người người lũ lượt thay phiên
Giữ nhiều tiết mục đề tên trong trường.

Người Lái Đò
Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Công ơn dạy dỗ
Tháng mười một đông bắt đầu se lạnh
Gió đầu mùa đẩy mạnh tiễn thu đi
Ôi cái ngày nhà giáo vẫn khắc ghi
Sao quên được trò ghì ơn nghĩa đó.
Xa trường cũ dù lâu rồi vẫn nhớ
Lời thầy cô còn muôn thuở trong tim
Ủ giấc mơ , trò mải miết lặng im
Chưa từng nghĩ sẽ tìm thăm trường cũ .
Cô nâng niu dạy trò từng nét chữ
Như mẹ hiền nâng giữ đứa con yêu
Thầy ân cần giảng dạy biết bao điều
” Đạo làm người ” sao kêu trò quên được.
Thầy cô hỡi ! Dù dòng đời xuôi ngược
” Người lái đò” vẫn mãi lướt trên sông
Và mãi hoài che chắn những cơn giông
Vì trò quyết gian nan không quản ngại.
Mặc trò có luôn ham chơi , khờ dại
Thầy cô càng cố nhẫn nại khuyên răn
Suốt một đời chèo chở những gian truân
Cười rạng rỡ , mặc chân người mỏi mệt .
Trò nhiều vậy sao thầy cô nhớ hết
Trò chẳng buồn , trò biết thầy cô ơi
Giờ đây trò đang rảo bước muôn nơi
Lòng mãi nhớ về nơi mình từng sống.
Hiến chương đến trò càng thêm khát vọng
Ước thầy cô luôn sống mãi thọ trường
Luôn an bình mạnh khỏe ấm tình thương
Để tô vẽ những con đường em bước
Ngày nhà giáo trò nơi xa thầm ước
Muốn về thăm hay được tặng chút quà
Thương thầy cô vất vả chẳng nề hà
Ơn nghĩa nặng thiết tha trò mãi giữ.

Nhớ ơn thầy cô
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô
Năm tháng nuôi trồng những ước mơ
Công lao xây thành vui mộng lắm
Ân đức trao dành các em thơ
Cô Thầy cho ta nhưng ước mơ
Dẫn nối đưa đường mọi tuổi thơ
Mãi mãi trong tâm ghi nhớ nhé
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô
Tên vàng hai tiếng gọi Thầy Cô
Cả đời răn dậy các em thơ
Lời dạy ghi lòng sao chép nhớ
Câu răn khắc dạ mãi không mờ
Bảng đen lưu lại muôn điều tốt
Phấn trắng trao đời vạn ước mơ
Công ơn ghi tạc muôn đời nhớ
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô.

Cảm ơn thầy cô
Uống nước thì phải nhớ nguồn
Ăn quả thì phải nhớ người trồng cây
Dạy ta biết chữ hôm nay
Thành người có ích công Thầy ơn Cô
Lỡ yêu thích nghiệp lái đò
Chỉ mong truyền dạy học trò thành công
Thầy Cô nào có trông mong
Chúng con phải nhớ ghi lòng tạc ơn..
Dạy từng đứa trẻ thành Nhơn
Truyền từng bài giảng phấn mòn cổ đau
Chỉ mong Trò hiểu thật mau
Cười vui trong dạ khổ lao cũng mừng.
Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng
Thầy Cô vẫn dạy trò cưng của mình
Đến đi từng đứa học sinh
Ai quên ai nhớ ai nhìn Thầy Cô..
“Qua Sông thì phải lụy Đò”
Mấy ai qua khỏi nhớ Đò ngày xưa
Người chèo dẫu có nắng mưa
Vượt qua sóng dữ, vẫn đưa Học Trò.
Cúi đầu xin lỗi Thầy Cô
Lâu rồi con cũng quên Đò từng đưa
Chữ đầy sợ nói thêm thừa
Công lao dạy dỗ chẳng khua trống kèn..

Ơn nghĩa thầy cô
Bến đậu ngàn năm trải nghĩa thầy
Bao đời gọi trẻ ý vàng xây
Bền tâm vững dạ thuyền nhân đẩy
Biển sắc rừng hương chữ đạo vầy
Bện ngữ chân thành cho kẻ lấy
Ban lời thiện chí để người gây
Bàn tay vẽ thắm điều răn dậy
Bảng phấn hằn in dưỡng mộng đầy

Gửi Về Cô Giáo Dạy Văn
Có thể bây giờ cô đã quên em
Học trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hết
Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt
Vẫn nhớ lời tự nhủ: Sẽ về thăm
Có thể bây giờ chiếc lá bàng non
Của ngày em đi đã úa màu nâu thẫm
Ai sẽ nhặt dùm em xác lá
Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ ?
Ước gì… Hiện tại chỉ là mơ
Cho em được trở về chốn ấy
Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái
Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên
Em nhớ hoài tiết học đầu tiên
Lời cô dạy: “Văn học là nhân học”
Và chẳng ai học xong bài học làm người!
Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười
Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp
Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược
Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi
Những lúc buồn em nhớ quá – Cô ơi!
Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ…

Nghĩa Cô Thầy Mãi Không Quên
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con, một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con

Cô Ơi
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Biết bao giờ cô trở lại, cô ơi!

Vô đề
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!

Nghe thầy đọc thơ
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

Không phải cứ tri ân thầy cô giáo là bạn phải chọn những món quà vật chất ý nghĩa nhất dành tặng thầy cô giáo. Bạn có thể hiện tình cảm của mình dù chỉ là một lời chúc, một bài thơ tự sáng tác cũng đủ khiến thầy cô vui lòng. Hãy dành những vần thơ hay, những lời chúc ý nghĩa từ đáy lòng mình đến thầy cô bạn nhé!

Thơ Hay – Tags: thơ về thầy cô

  • Tập thơ về thầy cô mái trường khơi gợi những cảm xúc và kỉ niệm

  • 101+ Bài thơ về thầy cô giáo, tri ân thầy cô giáo ngày 20/11

  • [Chọn Lọc] 100+ Bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác ngắn hay nhất

  • [Tập] thơ lục bát về thầy cô đặc sắc thay lời tri ân chân thành

  • TOP 80+ Bài thơ hay về thầy cô giáo vô cùng xúc động và chân thành

  • Tập thơ chia tay bạn bè, thầy cô, mái trường xúc động bùi ngùi

  • Trọn bộ những bài thơ ngắn về thầy cô giáo đầy xúc động

  • Sưu tập các bài thơ 4 chữ về mẹ tự làm cảm động nhất được yêu thích hiện nay

  • Top 99 Bài thơ 4 chữ về mẹ hay nhất được mọi người yêu thích

  • 101+ Bài thơ 7 chữ hay ai cũng nên đọc ít nhất một lần trong đời

  • Chùm thơ 7 chữ về tình yêu ý nghĩa, sâu sắc bạn không nên bỏ qua

  • Tuyển chọn những bài thơ 7 chữ về tình bạn hay nhất

  • Tổng hợp 999 bài thơ 4 chữ về tình bạn sâu sắc, ý nghĩa

  • Tuyển tập 1000 bài thơ 4 chữ hay, ý nghĩa về cuộc sống và tình yêu

TOP những bài thơ Phật giáo hay, mang đầy triết lý nhân sinh

Thơ Phật giáo hay, mang đầy triết lý nhân sinh sau đây sẽ giúp bạn chiêm nghiệm thêm nhiều điều ý nghĩa của cuộc sống. Phật giáo luôn hướng người ta đến cái chân, thiện, mĩ, giải thoát con người khỏi những u mê trong cuộc sống, Phật giáo có tác dụng giáo dục, rèn luyện đạo đức, tâm hồn cho chúng sinh. Cùng trải lòng qua chùm thơ hay sau đây để cảm nhận bạn nhé !

I. Chọn Lọc những bài thơ Phật giáo hay, triết lý nhất

Phật giáo luôn hướng người ta đến cái thiện, giải thoát con người khỏi những u mê trong cuộc sống, Phật giáo có tác dụng giáo dục, rèn luyện đạo đức, tâm hồn cho chúng sinh. Những bài thơ Phật giáo hay cũng “nhuốm”sắc màu đó.

Bài số 1

Nguyện đem tất cả chân tình
Hiến dâng đời đạo nhân sinh cõi này
Nguyện làm được việc gì hay
Giúp cho nhân thế mỗi ngày tốt hơn

Nguyện không ganh ghét oán hờn
Giữ tâm kiên cố không sờn chí tu
Nguyện hằng tinh tấn công phu
Cầu cho nhân loại đừng thù hận nhau

Nguyện nay mãi đến mai sau
Chúng sanh còn ác sớm mau hiền hòa
Nguyện cho tất cả gần xa
Mọi người hạnh phúc nhà nhà ấm êm

Nguyện đời đạo đức nhiều thêm
Nhân dân lợi lạc trọn niềm tin yêu
Nguyện cầu thành tựu ít nhiều
Tặng cho cuộc sống những điều đơn sơ

Nguyện người đừng quá thờ ơ
Đừng nên lạnh nhạt làm ngơ vô tình
Nguyện cùng giúp ích nhân sinh
Sẻ chia vật chất tâm linh đời thường

Nguyện lòng trong sạch thanh lương
Không buồn không giận không vương khổ sầu
Nguyện xin Phật pháp nhiệm mầu
Trường tồn cõi thế thấm sâu tâm người

Nguyện truyền pháp bảo không lười
Sống trong chánh niệm xinh tươi của thiền
Nguyện mong thế giới bình yên
Khắp nơi khắp chốn mọi miền an vui.

Bài số 2

Thầy ơi, tu có khó không?
Bát Chánh Đạo đó viển vông không màng
Chánh Kiến thì phải khởi sanh
Đều do ý chí mà thành đường đi
Giải pháp là Chánh Tư Duy
Hết lòng tác ý lương tri của mình
Để cho nắm rõ sự tình
Chánh Ngữ phải đúng tình hình như trên
Ngữ đúng nghiệp chẳng chênh vênh
Chăm làm việc tốt mà nên con người
Chánh Mạng muốn có điểm mười
Nghề đúng tạo phước sóng đôi song hành (Chánh Nghiệp)
Dũng ngăn tĩnh khắc lưu manh
Nghị lực có đủ Chánh Tinh Tấn thành
Ngăn ác khó hơn làm lành
Chánh Tinh Tấn thúc phải đành ra tay
Chánh Niệm thì nên ăn chay
Tiêu trừ tam độc mới hay chính mình
Thần thông quảng đại siêu hình
Tinh tấn tu tập Chánh Định về đây
Muốn được đi gió về mây
Không để tam độc bủa vây chính mình
Giác ngộ bậc đại trí minh
Chánh đạo viên mãn tâm linh niết bàn.

Bài số 3

ĐỪNG tham tiền bạc của người
QUÊN công cha mẹ cả đời vì con
NHÂN gian lắm kẻ còn son
ĐỨC không lo giữ, lòng còn dối gian
THAM tàn phá nát tâm can
DANH chưa thấy, thấy rõ ràng ác nhân
VỌNG tiền quên cả tình thân

ƠN không lo báo, giành phần thiệt hơn
NGHĨA tình gắn bó keo sơn
SINH lòng phản trắc, giận hờn người trên
THÀNH nhân phải học lâu bền
HÃY chuyên tâm để luyện rèn điều hay
KHẮC sâu trí, luyện thêm tài
GHI nhớ việc thiện ngày ngày noi theo

Bài số 4

Quý hơn ngàn tấm lụa đào
Sáng hơn trăm vạn vì sao trên trời
Là tình Mẹ, tợ biển khơi
Mãi dào dạt sóng, trọn đời thương con.
Từ thuở bé, đến lớn khôn
Con chưa kịp đáp mười ơn sâu dày,
Nay nhìn di ảnh khói bay
Mà lòng quặn thắt, lệ cay mi nhoè.
Thôi đành: sanh tử, đi về
Nương thuyền Tam Bảo, một bề dụng công
Phước lành hồi hướng phổ đồng
Nguyện trên Từ Mẫu chứng lòng cháu con.

Bài số 5

Sơn Lâm chúa tể muôn rừng
Tìm được đối thủ vừa mừng vừa vui
Đối thủ cứ mãi trốn chui
Ẩn trong thân trí chực mùi trào ra
Chế ngự nó phải tài ba
Phương thức khắc chế trông xa mà gần
Khai minh diệt bớt tham sân
Đối thủ chính hắn gian truân không màng.

Bài số 6

Mẹ cho con tất cả
Hết quãng đời tuổi xanh
Cả yêu thương dịu ngọt
Rộng hơn biển trời thanh.

Mẹ là gió mát tinh anh
Là cây tiên dịu, là cành Thuỳ Dương
Mẹ là hoa, mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội, tình thương nhiệm mầu.

Mẹ đã ru con ngủ, bằng tiếng hát dịu dàng hiền êm ả:
Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ…
Năm canh chầy, mẹ thức đủ vừa năm…

Bài số 7

Giữa cuộc đời hối hả
Dừng lại một phút thôi
Tâm bình an thanh thản
Thấy hạnh phúc tức thời!

Bài số 8

Đời người chìm nổi đắng cay.
Vô minh nào biết tỉnh say thế nào.
Nương theo Phật Pháp nhiệm mầu.
Tu tâm sửa tánh ngày sau an lành.

Bài số 9

Những chân lý, con cần nên tìm học
Việc của người đừng đâm thọc đôi bên
Ráng cẩn ngôn, cẩn hạnh cho thường bền
Thốt ra tiếng không làm sao lấy lại!

Một tiếng chánh, muôn đời lưu tồn mãi
Một tiếng nhơ, bia sử vẫn ghi hoài
Lưỡi dẻo mềm, nói sao phải êm tai
Đừng thô lỗ, cộc cằn hay rủa chửi

Đời tội ác đều cũng do cái lưỡi
Thích ăn ngon, béo bổ mãi càng nhiều
Thốt ra lời dường ngọn lửa đốt thiêu
Bao kẻ khác phải nhào lăn ngã gục

Nay Ta khuyên các con nên câu thúc
Cả thân, tâm, trí, tánh được trọn lành
Nếm vị mùi đạo lý mới cao thanh
Đường giải thoát mới hầu mong bước tới.

Bài số 10

Trước thềm năm mới xuân sang
Cùng nhau phát nguyện tinh chuyên tu hành
Thập thiện xin nguyện hoàn thành
Từ bi hỷ xả, luôn dành cho nhau
Nguyện xin chư Phật thùy từ
Chứng minh gia hộ tân niên thuận hòa
Người người xả bỏ ác tà
Sống theo Chánh Pháp nhà nhà an vui.

II. CHÙM thơ Phật giáo về cuộc sống hướng con người đến chân, thiện, mĩ

Thơ Phật giáo hay nhất,những bài thơ hướng tâm hồn ta tìm về với cõi tĩnh tâm,thanh tịnh,bỏ qua những xô bồ,dục vọng của cuộc sống ngoài kia để tìm về chốn cực lạc, yên bình,bỏ qua tất cả để tìm về chốn bình yên nhất trong cõi tâm.Đây là những bài thơ vô cùng ý nghĩa giúp mỗi người sống cuộc sống thanh đạm,yên bình hơn. Hãy chia sẻ bạn nhé !

Bài số 11

Nhớ lời Phật dạy khi xưa
Cho con vững bước khi chưa tu hành
Ta nay là Phật đã thành
Các con tinh tấn sẽ thành như ta
Nghiệp này do ý mà ra
Trí mà không sáng tâm tà vô ngay
Đời người có trả có vay
Phước mà đủ lớn vận may ùa về
Ta bà là chốn u mê
Nhân gieo thì ắt quả về nay mai
Những điều nguyện ước tương lai
Như lý tác ý kéo xa lại gần
Đất là mẹ khí là cha
Cho ta luồng khí thở ra hít vào
Tới khi hơi thở thều thào
Tâm mà không loạn ấy là chơn tu.

Bài số 12

Lần tay tính lại sổ đời
Kiếp người chìm nổi vận thời rủi may
Buồn vui sớm đổi chiều thay
Ghét thương thế sự tháng ngày thịnh suy

Vô thường còn mất đến đi
Biển lòng sóng dậy ai bi nặng lòng
Thu tàn gió chuyển sang đông
Ai chung tâm sự hòa đồng tâm tư ?

Sang hèn mấy bận hoại hư
Trắng tay danh lợi cũng như bọt bèo
Hơn thua hai chữ giàu nghèo
Lăn thân cơ cực chạy theo kim tiền

Xuân xanh bao nổi ưu phiền
Đến khi tóc điểm an nhiên mong cầu
Cuối đường sanh tử về đâu ?
Linh hồn thanh thản bể sầu lắng yên …

Bài số 13

Thời oanh liệt vua Hùng dựng nước
Để trời nam có được vinh quang
Tên người ghi khắc sử vàng
Dựng xây đất nước muôn ngàn khó khăn

Tìm lại sử Hồng Bàng thời Lạc
Nước Văn Lang ghi khắc muôn đời
Hoang sơ khai phá cõi trời
Phong Châu Phú Thọ đất thời tổ ta

Hùng Vương trước tạo ra bờ cõi
Đến Hùng Hiền tiếp nối giang sơn
Hùng Lân Hùng Việp cháu con
Hùng Hy tiếng gọi vẫn còn đế sau

Đời thứ sáu vua trao việc nước
Hùng Chiêu về nối bước Hùng Huy
Hùng Vỹ Hùng Định thế uy
Văn Lang lớn mạnh Hùng Hy đế mười

Đến Trinh – Võ không lười thế sự
Cùng Việt – Anh cố giữ Hồng Bàng
Hùng Triều Hùng Tạo Văn Lang
Nghị Duệ đời cuối sử vàng kết đây

Mười tám đời dựng xây đất nước
Cho Vương Hùng mãi được khắc ghi
Nhớ ngày con cháu ân chi
Mồng mười âm lịch phải đi viếng Hùng

Tuy lịch sử không cùng người viết
Nhưng đất ta nước Việt bao đời
Hùng anh đứng vững giữa trời
Đổ bao xương máu ơn thời phải ghi.

Bài số 14

Lòng thành kính Phật từ bi
Trong tâm có Phật niệm câu Di Đà
Thành tâm, chánh niệm nơi nơi
Hoa sen tươi tốt nhà nhà an vui.

Bài số 15

Đời là cõi tạm trần gian
Đạo là bến giác từ quang nhiệm màu
Đời là tạo sóng ba đào
Đạo là hỷ xả dạt dào từ bi
Đời là oan trái thị phi
Đạo là chân lý bất di bất dời
Đời là bể khổ tơi bời
Đạo là Bát Nhã thuyền rời bến mê
Đời là bình phẩm khen chê
Đạo là khiêm tốn chẳng hề lợi danh
Đời là tranh chấp phân tranh
Đạo là thanh tịnh thiện hành tu tâm
Đời là thế sự oái oăm
Đạo là chánh pháp thậm thâm diệu kỳ

Đạo – Đời hai chữ khắc ghi
Dung hòa hợp lại còn gì lành thay
Tốt đời đẹp đạo dựng xây
Thường Lạc Ngã Tịnh chắp tay Di Đà.

Bài số 16

Kính lạy Phật Pháp Tăng Tam Bảo
Giờ phút này con thư thái, thảnh thơi
Một giấc ngủ yên bình không mộng mị
Niệm an lành, hạnh phúc cả thân tâm

Nguyện Bồ Tát Quán Âm – giúp con tình thương lớn
Nguyện Phật Di Đà – thường đến hộ trì con
Nguyện Phật Dược Sư – giúp tiêu trừ tật bệnh
Nguyện Phật Di Lặc – cười hỷ xả bao dung
Nguyện Phật Thích Ca – khai mở đường giác ngộ
Nguyện Bồ Tát Phổ Hiền – hành thiện sự giúp đời
Nguyện Bồ Tát Địa Tạng – độ chúng sanh vô tận
Đức từ bi lan tỏa trái tim con
Khi nghỉ ngơi không lo âu sợ hãi
Thức dậy rồi nguyện sống hiểu và thương!

Bài số 17

Chúng ta đều đã lên tàu
Thời gian không định biết về đâu,
Ga cuối cuộc đời tất phải đến
Bây giờ còn sống hay thương nhau…

Đừng gây thêm chuyện khổ đau
Gieo sầu chuốc oán về sau thêm buồn
Oan gia nghiệp báo theo luôn
Từ bi hỉ xả oán hờn bỏ xa.

Cộng nghiệp sinh chốn ta bà
Sinh già bịnh chết ai mà thoát đâu.
Nương theo Phật pháp nhiệm mầu
Xả ly tham ái hồi đầu hết mê…

Chuyến tàu định mệnh đưa về
Tây phương Cực Lạc là Quê Hương mình.

Bài số 18

Người người tu với tượng hình.
Mấy ai tu với Phật mình bên trong.
Hơn thua màu áo nâu sòng.
So đo chay mặn, đo lòng từ bi.

Vào chùa thấy Phật cười khì…
Về nhà nóng giận, sân si đùng đùng…
Vào chùa quỳ lạy tứ tung.
Về nhà tâm tánh, tận cùng xấu xa.

Vào chùa cầu khấn thiết tha.
Về nhà chửi mẹ, mắng cha nặng lời.
Vào chùa miệng nói thảnh thơi.
Về nhà lòng dạ, rối bời như tơ.

Vào chùa mặt giống như khờ.
Về nhà gian ác, trẻ thơ không chừa.
Vào chùa dạ dạ, thưa thưa.
Về nhà văng tục, nói bừa, nói ngang.

Vào chùa quỳ lạy thắp nhang.
Về nhà thì chẳng, ngó ngàng mẹ cha.
Vào chùa vui vẻ thuận hoà.
Về nhà bảo tố, phong ba nổi liền.

Vào chùa miệng niệm huyên thuyên.
Về nhà mồm miệng, xỏ xiên đủ đường…

Nhắn người Phật Tử muôn phương !
Tu là sửa đổi, theo gương Phật Đà.
Chuyển dần những tánh xấu xa.
Sống cho ngay thẳng, thật thà hiền lương.

Chuyện đời, việc đạo một đường…
Vốn là không khác, hãy thường nghĩ suy.
Người tu buông bỏ sân si.
Quay về bổn tánh, từ bi thiện lành…!!!

Bài số 19

Rộng gieo ơn nghĩa khắp nơi,
Ði đâu cũng gặp được người mến ta.
Oán thù nếu đã gây ra,
Vô vàn nguy hiểm rình ta đường đời.

Bài số 20

Sống lâu phải khéo điều hòa
Tâm, sinh, vật lý khéo hòa bình an
Giận nhiều có hại cho gan
Buồn quá hại phổi nghĩ toan hại tỳ
Ăn uống đừng để béo phì
Vui mừng quá lố tim thì dễ ngưng
Sợ quá hại thận đau lưng
Tâm an thân khỏe dững dưng với đời
Niệm Phật lòng dạ thảnh thơi
Không còn cố chấp sáng ngời đạo tâm
Vọng tưởng dấy khởi chớ lầm
Thường hằng quán chiếu Phật tầm đâu xa
Sáng soi phân biệt chánh tà
Hạnh tu buông xả đó là Lạc bang
Niệm Phật cuộc sống an nhàn
Phải niệm cho đúng buộc ràng tháo tung
Niệm Phật Sự Lý viên dung
Mới là chơn niệm vô cùng an vui.

Bài số 21

Vui mà hiểu đạo mới vui
Vui không hiểu đạo chôn vùi thế nhân
Tiền tài danh lợi cũng cần
Để làm phương tiện nuôi thân kiếp người
Chữ tài chữ đức ở đời
Làm sao sánh được đức người chân tu
Giống vầng trăng sáng chân như
Sáng soi muôn vật mọi người bình an
Từ bi trí tuệ muôn ngàn
Xóa tan thù hận nhân gian, muôn loài.

Bài số 22

Niệm Phật ta yên bình
Ở mọi lúc mọi nơi
Thân trang nghiêm an tịnh
Thêm yêu quý cuộc đời…

Mỗi phút giây niệm Phật
Mỗi giây phút bình yên
Mỗi ngày ta niệm Phật
Mỗi ngày một an nhiên…

Niệm và thở hợp nhất
Như Tâm ta và Phật
Hướng lành các điều thiện
Xa mọi sự nhiễu nhiên…

III. Tập thơ Phật giáo về vô thường giúp tâm thanh tịnh

Cuộc sống thật vô thường ai biết được ngày mai. Do đó bạn hãy sống hết mình cho hiện tại, làm những việc mình thích, theo đuổi những ước mơ, hoài bão còn giang giở … Và đừng quên tận hượng trọn vẹn từng giây, từng phút cuốc sống đang ban tặng cho mình.

HẠT BỤI VÔ THƯỜNG

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Ngồi nghe hạt bụi vô thường
chạm nhau trên những nẻo đường… lao xao
hạt nào lỡ vướng ta đau
hạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!

Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?
mà sao ngồi đó trầm tư một mình
vui buồn giữa cuộc nhân sinh
cố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh

Ngồi nhìn thế cuộc mông mênh
thời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cười
ta như đứa trẻ biếng lười
đang hồi mơ lại một thời đã xa!

giữ ta… mãi mãi là ta
bước đi trên cuộc trầm kha chân tình
trần gian hữu sắc, hữu hình
chỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!

VÔ THƯỜNG

Thơ: Nguyễn Hưng

Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.

Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu

Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.

Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.

Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.

VÔ THƯỜNG

Thơ: Phú Sĩ

Vô thường một cõi hư không
Trầm luân một thuở bụi hồng nhân gian
Nguyện lòng thanh khiết mây ngàn
Thảnh thơi trải rộng thênh thang ân tình

Dãi dầu một kiếp ba sinh
Nẻo đường lạc bước linh đinh nỗi sầu
Tình đời nợ trả cho nhau
Đời vui ngắn ngủi với bao muộn phiền

Bốn mùa trời đất luân phiên
Chòng chành sóng nước lạc miền yêu thương
Nhân sinh lắm nỗi đoạn trường
Đìu hiu gió lạnh nghiệp đường còn đây

Trời chiều bóng ngả về tây
Tim côi gồng gánh đắng cay trăm bề
Lợi danh một thuở đê mê
Nghĩa tình một thuở não nề người ơi

Vô thường một cõi chơi vơi
Kẻ mong ra khỏi người chơi bước vào
Cuộc đời còn lắm lao đao
Hãy dành tốt đẹp ngọt ngào mà thôi.

HÀNH TRANG VÔ THƯỜNG

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời cứ ngỡ giấc mơ
Đến khi nhìn lại, một đời phù vân
Trần gian nơi chốn nợ nần
Nợ tình nợ nghĩa, bao lần trả vay
Sanh ra tay trắng bàn tay
Đến khi khuất bóng, chẳng thay đổi dời
Ngỡ rằng đời giống trò chơi
Thắng thua thành bại, một thời đã qua
Bỗng nhiên ta gặp lại ta
Chỉ là chiếc bóng, chiều tà thế gian
Đời người hết hợp lại tan
Lợi danh quyền tước, hành trang vô thường
Cuộc đời đừng mãi vấn vương
Trả về cho đất, đoạn trường bi ai.

Nếu đã là quá khứ
Hãy tha thứ cho nhau
Tất cả những niềm đau
Hãy cho vào quên lãng

Niềm đau thời dĩ vãng
Là vật cản đường đời
Cuộc đời muốn thảnh thơi
Hãy xa rời quá khứ

Cuộc đời là phép thử
Ta phải tự đi qua
Không ai thay ta cả
Thành bại ở nơi ta

Hãy học cách vị tha
Đau khổ sẽ rời xa
Yêu thương lấy tất cả
Hạnh phúc sẽ nở hoa.

THẾ GIAN VÔ THƯỜNG

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời như áng mây trôi
Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu
Đời người sống được bao lâu
Trăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ

Đời người như giấc ngủ mơ
Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai
Sắc kia thắm đẹp cũng phai
Có ai giữ mãi tiền tài bền lâu

Đời người đi mãi về đâu
Vô thường chi phối âu sầu thế gian
Cuộc đời có hợp có tan
Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm

Quay về sống với chân tâm
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Con người sống để yêu thương
Mĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.

VÔ THƯỜNG

Thơ: Bách Tùng Vũ

Cõi hồng trần ngàn lần rơi lệ
Kiếp luân hồi mặc kệ chúng sinh
Bao hương linh thác khóc đòi về
Hồn não nề nhớ nhà da diết.

Dẫu đã biết Vô thường là thế
Chẳng có ai không thể ra đi
Vẫn sầu bi trăm ngàn ai oán
Tiếc trần gian một thuở đam mê.

Ai rồi cũng sẽ về thiên cổ
Dù giàu sang hay khổ một đời
Nước mắt rơi khi hồn lìa xác
Chỉ còn là cát bụi hư vô.

Dù chết oan hay mồ vô chủ
Sẽ luân hồi khi ngủ đã say
Sông Vong Xuyên chờ ngày trên bến
Cầu Nại Hà dẫn đến đầu thai.

Hỏi trần gian có ai sống mãi
Ai chắc mình không trải tử sinh
Bao vong linh xa lìa cõi thế
Có trở về thân xác nguyên trinh ?

Ai rồi cũng tử, sinh phải nhận
Dẫu sang giàu hay phận vất vơ
Trăm đường tơ trở về một cõi
Vô Thường rồi…thoát khỏi… Sầu bi.

ĐỜI VỐN VÔ THƯỜNG

Thơ: Tùng Trần

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội

Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nức

Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.

Hy vọng những bài thơ Phật giáo hay trên đây sẽ giúp các bạn có một cái nhìn mới về cuộc sống, luôn giữ cho mình một tâm hồn lương thiện và một lối sống tích cực. Chúc các bạn có một cuộc sống an lạc. Hãy luôn đồng hành cùng Giupban để cập nhật thêm nhiều thông tin hữu ích bạn nhé !

  • Xem thêm: Chọn lọc chùm thơ chế về tình yêu hay, hài hước, độc đáo nhất

Thơ Hay – Tags: thơ hay về Phật giáo

  • Chọn lọc [101] bài thơ chế về tình yêu HOT nhất, “hốt” nghìn like

  • Tặng bạn chùm thơ về mùa đông hay, ý nghĩa nhất

  • Chùm thơ hay về tình bạn chế hài hước, dí dỏm nhất

  • [TOP] 135+ câu thơ hay về ghen tuông trong chuyện tình cảm

  • Những bài thơ ngắn về tuổi thanh xuân tươi đẹp hay nhất

  • Những câu thơ hay về mùa đông lạnh lẽo, cô đơn nhất

  • [Tuyển Tập] những câu thơ hay về cuộc sống tươi đẹp ý nghĩa nhất